Trên thực tế không phải là tướng mạo ngay từ khi sinh ra đã định như vậy mà tướng mạo là sự phản chiếu của tâm tính và hành vi qua một quá trình tu luyện.
Con người sau tuổi trung niên sẽ lộ ra tướng mạo được hình thành do ảnh hưởng của tính cách trong đời này. Người khoan dung nhân hậu phần lớn sẽ có khuôn mặt phúc hậu. Người có tính tình nhu hòa tướng mạo sẽ nhu hòa xinh đẹp. Người có tính nết thô bạo, cay nghiệt sẽ luôn sở hữu khuôn mặt hung dữ. Một số phụ nữ có phẩm hạnh không tốt thường thường có vẻ mặt khắc tướng hay gọi là tướng bạc mệnh, tướng khắc chồng.
Trên thực tế không phải là tướng mạo ngay từ khi sinh ra đã định như vậy mà tướng mạo là sự phản chiếu của tâm tính và hành vi qua một quá trình tu luyện. Những tướng mạo này cũng biểu thị vận mệnh tương lai của người đó. Thuật xem tướng cũng chính là một loại tích lũy kinh nghiệm, tướng do tâm sinh, từ mặt xem tâm, từ tâm biết tương lai.
Trong Phật giáo, quan niệm “tướng do tâm sinh” là muốn mọi người hiểu rằng “vật trông thấy chưa thật là vật” (khả kiến chi vật, thực vi phi vật), “vạn sự hư vô tồn tại do tâm chướng, tâm người phàm tục toàn là giam ngục” (vạn sự giai không, thực vi tâm chướng; tục nhân chi tâm, xử xử giai ngục). Ở đây, “tướng” là giả tướng, hư tướng, ảo tướng, không phải chân tướng, thực tướng, vì thế nhắn nhủ mọi người không nên câu nệ vào “tướng” để bị khổ vì vật dục của thế gian, muốn đi đến bến bờ hạnh phúc thì phải biết thoát ra.
“Tướng” trong tướng thuật thường là chỉ tướng mạo, là tướng mạo tổng thể, “tướng do tâm sinh” có nghĩa tâm như thế nào thì biểu hiện ra tướng mạo bên ngoài cũng như thế, có thể thông qua diện mạo bên ngoài để biết tâm lý và hành vi của một người.
Vậy tướng mạo lúc còn nhỏ, thuở niên thiếu và thanh niên có nguồn gốc từ đâu?
Tướng mạo có quan hệ đặc biệt với nhân tố di truyền của cha mẹ. Khuôn mặt, dáng người và tính nết là có quan hệ bẩm sinh. Mức độ xinh đẹp của dung mạo là chịu ảnh hưởng từ cách sống của cả đời trước.
Nửa đầu đời của một người ở kiếp này là sống trong sự ảnh hưởng của kiếp trước. Nửa cuối đời là sống trong sự ảnh hưởng của nửa đầu đời ở kiếp này. Cho nên mới nói, con người đến tuổi sau trung niên phải chịu trách nhiệm về diện mạo của mình. Lòng từ bi cũng là một nhân tố quan trọng.
Người có tấm lòng yêu thương người khác thường thường sẽ từ bên trong mà tỏa sáng ra một loại hào quang, khiến người khác càng nhìn càng thấy thu hút, càng ngày càng yêu thích được tiếp xúc với họ.
Mặt khác, đối với người ích kỷ, so đo, giảo hoạt sẽ khiến người khác không muốn nhìn lần thứ hai. Cho dù may mắn khi sinh ra được dung mạo xinh đẹp thì trên khuôn mặt cũng sẽ dần dần lộ ra những điểm mà người khác không ưa thích. Ví dụ: khuôn mặt không hòa ái, lần đầu tiên nhìn sẽ thấy hút mắt nhưng càng tiếp xúc nhiều càng muốn tránh xa…
Nếu bạn đang vui sướng, diện mạo của bạn sẽ ôn hòa, thoải mái, khiến những người khác cũng cảm thấy rằng hành vi và tướng mạo đó thật đẹp đẽ, ngay cả khi nhìn chúng có vẻ đơn điệu và mộc mạc hơn nhiều so với tiêu chuẩn về cái đẹp được chấp nhận hiện nay.
Nhưng dung mạo của một người là có thể từng bước từng bước cải biến được bởi vì khi tâm tính cải biến thì từ tâm sẽ tản ra một loại lực hấp dẫn cũng sẽ khiến người khác sinh lòng ái mộ. Rất nhiều khi, người ta nhìn nhận một người có xinh đẹp hay không, không phải ở khuôn mặt mà là nhìn vào tâm tính, nội tâm người đó. Cho nên, một người nếu muốn tướng mạo xinh đẹp, trước hết phải có tâm linh tốt!
Nếu nội tâm của bạn yên bình và tĩnh lặng, bạn rất lạc quan, từ bi và ngay chính, cơ thể của bạn sẽ hoạt động một cách trơn tru, bạn sẽ có được một sức khỏe và tinh thần tốt. Điều này tự nhiên sẽ lôi cuốn những người khác đến bên bạn. Vì tâm trạng của bạn sẽ phản ánh trên nét mặt của bạn, nếu tâm trạng tốt chắc chắn sẽ cải thiện ngoại hình của bạn.
Khi trong lòng ta có “Chân, Thiện, Nhẫn”, làm việc theo “Chân, Thiện, Nhẫn” sẽ ảnh hưởng đến xung quanh.
Để có tâm tốt cần lưu ý những điều sau:
1. Người cam tâm tình nguyện có hại chịu thiệt cuối cùng cũng sẽ không bị thiệt. Người chịu thiệt nhân duyên tất sẽ tốt, người nhân duyên tốt, cơ hội tự nhiên sẽ nhiều. Con người khi sống có thể nắm bắt một, hai cơ hội đã là đủ!
2. Người yêu thích chiếm lợi, muốn được hưởng lợi hơn người khác cuối cùng cũng chiếm không được lợi đâu! Chỉ là nhặt được một bụi cỏ mà mất đi một mảnh rừng rậm.
3. Người ích kỷ, luôn nghĩ đến bản thân hay người thân gia đình mình thì những chuyện tốt đẹp khác cũng tự nhiên không có quan hệ đến họ.
4. Trên đường đời chúng ta sẽ gặp được rất nhiều người. Kỳ thực, có duyên mới có thể gặp nhau, người thân ở kiếp này hầu hết là bạn thân ở kiếp trước, bạn thân ở kiếp này phần lớn là người thân ở kiếp trước. Người mang đến cho bạn phiền não hầu như đều là người mà kiếp trước bạn đã làm tổn thương họ. Vì vậy, hãy nhớ lấy! Hãy đối xử tốt với người thân, quan tâm đến bạn bè bên cạnh mình, khoan dung với người làm tổn thương mình. Đó là nhân quả!
5. Trong lòng không thiếu sót gọi là phú, được người khác cần đến gọi là quý. Vui vẻ không phải là một loại tính nết mà là một loại năng lượng.
6. Giải pháp để loại bỏ phiền não chính là hãy quên phiền não đi!
7. Không tranh giành chính là từ bi, không tranh cãi chính là trí tuệ, không nghe thấy chính là thanh tịnh, không nhìn thấy chính là tự tại, tha thứ chính là giải thoát, thấy đủ chính là buông bỏ.
8. Không hỗn loạn với tâm, không khốn đốn với tình, không lo sợ tương lai, không nhớ nhung ủy khuất quá khứ.
9. Sống trên đời cuối cùng vật chất cũng không mang được đi vì thế hãy sống cho hiện tại, cười cho hiện tại và tỉnh ngộ!