Chả lẽ đàn bà xấu thì không có cơ hội để hưởng hạnh phúc. Tôi cũng đâu phải là người đòi hỏi nhiều nhặn gì cho cam. Tôi chỉ mong có người đàn ông thực sự yêu thương mình, sống chung hạnh phúc với nhau
Trời sinh ra tôi đã phải chịu khổ từ nhỏ. Tôi vốn bị hở hàm ếch từ khi mới sinh ra. Dù đã phẫu thuật từ bé song dấu vết vẫn không thể nào xóa mất được.
Là phụ nữ, tôi biết được những khiếm khuyết của bản thân. Đã bao nhiêu lần tôi khóc lặng lẽ khi nhìn hình ảnh mình trước gương. Tôi cố gắng để sống thật tốt, cố gắng học, cố gắng trau dồi mình. Tôi không muốn bất kỳ ai có cớ để chê bai mình. Song rốt cuộc, trời không có mắt. Bao nhiêu nỗ lực của tôi cũng không thể nào khiến người ta bỏ qua đi khiếm khuyết ngoại hình của mình.
12 năm học, tôi không hề được con trai đeo đuổi như các bạn nữ trong lớp. Tôi từng tủi thân khóc vì mình phải đưa thư tình của người con trai tôi thích cho bạn gái trong lớp. Ai cũng bỏ qua tôi và cho rằng một người như tôi không đáng để cho đàn ông phải vất vả tán tỉnh, quan tâm.
Chả lẽ làm đàn bà xấu thì không có cơ hội sống hạnh phúc?
Năm tôi 22 tuổi, năm cuối cùng đại học, tôi cũng có người để ý. Song tình cảm vừa mới nhen nhúm đã vấp phải sự phản đối quyết liệt từ gia đình bạn trai vì mọi người chê tôi xấu, sợ sau này lấy nhau con cái sẽ bị ảnh hưởng. Từ đó trở đi tôi không quen ai, tự ti mặc cảm cứ bám theo tôi suốt.
Tôi gói mình trong vẻ lạnh lùng để cố quên đi những điều đau khô này. Ngày tôi gặp anh là hôm sinh nhật của em họ tôi. Anh cố gắng xin số điện thoại để làm quen nhưng tôi từ chối. Tôi không tin được là trên đời này có người đàn ông muốn gặp gỡ và quan tâm đến tôi.
Nhưng không ngờ anh cũng tìm cách xin bằng được số điện thoại và địa chỉ phòng tôi thuê trọ. Anh tìm đến năm lần bảy lượt tôi mới chịu nói chuyện. Thế rồi, sau 1 năm tôi mới chịu gật đầu nhận lời làm bạn gái anh.
Chuyện tình mới bắt đầu, ngày nào anh cũng nhắn tin hỏi han tôi. Lúc tôi đang sung sướng hạnh phúc vì rốt cuộc cũng có người đàn ông yêu thương, nhớ nhung tôi thì cũng chính là lúc tôi phát hiện anh đã có vợ.
Tôi đã rất hận anh. Tôi không biết tại sao một người đàn ông có vợ có 2 con lại phải mất công đeo đuổi tôi làm gì. Anh sững người khi biết tôi đã rõ mọi điều về anh. Anh uông rượu say, khóc trước cửa nhà tôi suốt mấy đêm. Những câu nói vô nghĩ của anh cứ bám theo tôi mãi. Anh nói vợ anh bỏ theo nhân tình 3 năm nay chưa ngoái cổ nhìn bố con anh lấy một lần. Anh chưa ly dị vợ, nhưng đã coi cô ấy không còn sống. Anh làm việc vất vả để nuôi hai con. Anh chỉ mong tôi là người vợ hiền lành ở bên cạnh anh, chăm sóc cho 2 con mà thôi.
Chả lẽ đàn bà xấu thì không có cơ hội để hưởng hạnh phúc. Tôi cũng đâu phải là người đòi hỏi nhiều nhặn gì cho cam. Tôi chỉ mong có người đàn ông thực sự yêu thương mình, sống chung hạnh phúc với nhau, tiền bạc, sắc đẹp cũng đâu phải đánh đổi được mọi thứ trong cuộc sống này đâu.
Mẹ tôi lại không thích tôi quen anh, vì thế anh buồn mới đi nhậu. Mẹ khuyên tôi quen một anh ở dưới quê nhưng tôi lại không thích người đó lắm, chỉ thích anh và yêu anh thôi. Giờ tôi phân vân không biết tiếp tục hay chấm dứt. Mong mọi nguời cho tôi lời khuyên.