Nhìn thấy tôi bao bịt như ninja, chồng tôi cười ha hả nói với mẹ chồng rằng mẹ đừng tốn công vô ích, da tôi vốn đen từ trong máu đen ra, chẳng trắng nổi đâu khiến mẹ chồng hùng hổ cá cược...
Tôi lấy chồng được gần 3 năm. Nói thật, trước khi cưới, tôi cũng lo lắng lắm về mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Bạn bè xung quanh tôi cũng có vài người phải li hôn chỉ vì mẹ chồng. Trong khi đó, tôi và Thành - người yêu tôi- còn có sự khác biệt về hoàn cảnh gia đình. Tôi nghèo và nhà anh giàu có tiếng ở thành phố.
Khi còn yêu nhau, cũng đôi lần Thành đưa tôi về nhà chơi. Ấn tượng của tôi với mẹ chồng cũng không đến nỗi nào. Nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn sợ mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Vậy mà, khi về làm dâu bà, tôi càng lúc càng thấy mình rất may mắn mới có được một người mẹ chồng tốt như thế.
Mẹ chồng tôi năm nay 54 tuổi nhưng nhìn vẫn rất trẻ trung. Một phần vì cuộc sống khá giả nên mẹ có điều kiện chăm sóc nhan sắc hơn những người phụ nữ khác. Một phần vì mẹ rất hài hước, mà người vui vẻ, hài hước lại trẻ hơn hẳn so với tuổi. Ai nhìn mẹ cũng khen mẹ trẻ, da trắng mịn màng như da con gái.
Trong khi đó, con dâu mới là tôi đây lại có làn da bánh mật. Nhà tôi nghèo khó nên chuyện chăm sóc da đối với tôi rất xa xỉ. Hồi thiếu nữ, mỗi khi tôi buồn, bố tôi lại an ủi: “Ngăm ngăm da trâu nhìn lâu thấy đẹp. Da đen khỏe mạnh, da trắng nhìn ẽo ọt”. Vì thế mà tôi cũng bỏ qua việc làm đẹp với chăm sóc da trong khoảng thời gian dài. Cũng may, Thành yêu tôi vì tính tôi thật thà hiền lành (đây là do anh nói), chứ nếu anh cũng như những người con trai khác, e rằng tôi khó lấy chồng.
Cưới về được vài hôm, mẹ chồng đã gọi riêng tôi ra nói chuyện. Lúc đó, tôi vẫn còn giữ khoảng cách với mẹ vì sợ. Mẹ bảo tôi có chồng rồi, phải học cách giữ chồng. Mà chẳng có cách nào tốt hơn cách mình phải xinh đẹp, luôn trắng sáng rạng ngời. Khi đó, chồng mới sợ mất mình mà lo giữ. Mẹ cũng kể về những mối tình trước của Thành cho tôi nghe.
Tôi cũng biết chồng mình vốn là người đào hoa vì anh điển trai, nhà lại có điều kiện. Nhưng nói thật, tôi chưa từng nghĩ trước khi cưới tôi, anh lại yêu nhiều người như vậy. Hóa ra, vì sợ tôi ghen nên anh giấu bớt.
Tôi còn “gà mờ” thì mẹ chồng đã nhét vào ta hộp kem dưỡng da. “Mẹ mới mua hôm qua. Tối nay con thoa thử xem có hợp da hay không? Hàng xịn con nhé, đừng ngại. Từ giờ, mẹ sẽ giúp con cải thiện làn da đen đúa này. Mẹ thấy con cũng có nhiều nét, nếu trắng lên sẽ càng xinh đẹp.” Cầm lọ kem lên phòng mà tôi cảm động lắm. Không ngờ, mẹ chồng lại tốt với tôi đến vậy.
Vậy mà thoa mãi gần một tháng, dưỡng da đủ kiểu, thậm chí ra nắng tôi cũng phải bao bịt như ninja, kem cũng dùng hơn 4 hộp mà da vẫn nâu. Chồng tôi còn cười ha hả nói với mẹ rằng mẹ đừng tốn công vô ích, da tôi vốn đen từ trong máu đen ra, chẳng trắng nổi đâu. Chẳng cần hỏi ý kiến tôi, mẹ chồng đã hùng hổ cá cược với chồng tôi sẽ giúp tôi trắng ra trong 3 tháng. Chồng tôi cũng đồng tình. Nếu anh thua, tự nguyện rửa bát trong 3 tháng, còn nếu anh thắng, sau anh về muộn tôi không được càu nhàu anh nữa. Vậy là nghiễm nhiên tôi đứng cùng chiến tuyến với mẹ chồng.
Chiều hôm sau, khi tôi đi làm về, mẹ chồng gọi tôi lại: “Chủ nhật này đi tắm trắng nhé, mẹ hỏi rồi, tắm trắng 2 lần kèm dưỡng da cấp tốc, con sẽ trắng lên ngay. Phải trắng lên cho thằng Thành sáng mắt ra. Dám thách thức mẹ à, nó sẽ phải hối hận.”
Tôi sững sờ. Trước giờ, tôi là kẻ tiếc tiền. Chưa khi nào tôi dám bỏ ra vài trăm ngàn mua lọ kem dưỡng da, huống chi bỏ ra hơn chục triệu đi tắm trắng. Thấy tôi do dự, mẹ chồng tiếp ngay: “Tiền mẹ lo, con chẳng cần lo gì cả. Hôm đó, bận cái gì cũng bỏ, đi với mẹ. Không thì con hối hận chứ không phải thằng Thành đâu.”
Thế là, nhờ mẹ, tôi được biết đến spa là gì, tắm trắng thế nào. Hôm bước vào spa, nhìn nhân viên ai cũng tay chân trắng nõn nà, còn tôi, tôi chẳng khác nào “dân tộc”, nhìn quê không chịu được. Mẹ chồng đi trước thỉnh thoảng quay lại gắt tôi: “Thẳng lưng lên nào. Nhìn ngang nhìn dọc cái gì?”.
Sau một ngày lăn lộn ở spa và nhận kem về kiên trì bôi trong một tuần, trông da dẻ tôi mịn màng hơn thật nhưng trắng lên không đáng kể. Mẹ chồng suốt ngày cau mặt cau mày rằng sao trông bà thì trắng lên mà trông tôi vẫn không khác trước là bao? Chồng tôi thì liên tục thở ngắn than dài rằng mẹ đừng phí tiền và mất thời gian nữa, lần này anh ấy thắng chắc rồi. Chồng tôi càng tỏ vẻ như vậy, mẹ chồng càng sốt ruột và người lĩnh hậu quả cuối cùng là tôi.
Sau lần đầu hăm hở đi tắm trắng, tôi cũng hiểu bản thân không có duyên với bốn từ trắng sáng tự nhiên nữa rồi nên về sau cũng không còn quá nhiều hứng thú. Nhưng mẹ chồng thì dường như không tiếc tiền. Bà muốn “thử nghiệm” thêm hai lần nữa. Lần nào tôi cũng giục chồng lấy cớ gì đó để tránh.
Không đưa tôi đi spa được, mẹ chồng liền mang về cho tôi rất nhiều mỹ phẩm. Cái nào dùng để thoa lên da, cái nào dùng để tắm, cái nào dùng để uống… đủ thứ khiến tôi cảm thấy rất nhức đầu và sợ hãi. Tôi chỉ lọc lấy một số thực phẩm chức năng dùng để uống, số còn lại cất kỹ trong ngăn kéo tủ.
Cuối cùng, không biết chồng tôi nói gì với mẹ chồng, bà mới không gặng hỏi tôi chuyện nay đã thoa kem chưa? Đã uống nhau thai cừu với sữa ong chúa chưa…? Và cũng không ép tôi đi tắm trắng với cả mua mỹ phẩm nữa.
Tuy nhiên, da tôi cũng trở nên đẹp hơn, mịn màng và bóng bẩy. Có lần bà nói: “Ờ, con bé này nhìn kỹ thấy có duyên thật”, khiến tôi âm thầm vui sướng cả ngày.
Đến giờ, cứ có thời gian rảnh là mẹ chồng con dâu lại cùng nhau đi làm tóc hoặc đi mua sắm. Mẹ chồng tôi nói, bà chỉ có mỗi cậu con trai, đôi lúc bà thèm có đứa con gái để tỉ tê với cả cùng đi mua sắm hợp cạ. Con trai có tinh tế đến đâu cũng không thể cùng đi làm tóc hay bỏ vài tiếng đồng hồ đi chọn quần áo cho mẹ được. Vì thế, từ ngày tôi về làm dâu, bà coi tôi như con gái để chăm sóc và rủ rê. Kể về mẹ chồng, tôi nói cả ngày không hết. Tôi thật quá may mắn đúng không?