Với Duy Linh anh chọn cách im lặng để vợ hiểu sai và sửa sai. Hà Phương luôn tự hào về chồng, và rất phục cách "dạy vợ" của anh.
Lấy chồng được hơn hai năm nhưng Duy Linh và Hà Phương chưa một lần nặng lời, to tiếng với nhau. Vậy mà lần này chuyện đâu nông nỗi đến độ Duy Linh phải vác chăn, gối ra phòng khách ngủ.
Hà Phương vốn là học trò của Duy Linh, nói là học trò chứ họ chỉ hơn nhau có 5 tuổi. Khi ấy Hà Phương đang là sinh viên năm cuối đại học, còn Duy Linh là giảng viên của cô. Ban đầu hai thầy trò thường xuyên liên lạc chỉ vì cái đề tài nghiên cứu khoa học mà Hà Phương đang làm, sau rồi đến cả khóa luận tốt nghiệp cô cũng nhờ Duy Linh hướng dẫn thêm, vì người được phân hướng dẫn cô lại không phải là Duy Linh.
Chính những lần gặp gỡ, những cuộc trò chuyện với nhau vì công việc học tập mà hai thầy trò càng thân thiết hơn. Sau khi Hà Phương tốt nghiệp đại học, Duy Linh quyết định tỏ tình với cô, từ lúc nào không hay hai người trở thành người yêu của nhau. Sau nửa năm yêu nhau cũng đến ngày Hà Phương lên xe hoa, hạnh phúc ngập tràn hiện rõ trên gương mặt hai bạn trẻ. Ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ đôi trai tài, gái sắc.
Từ thầy – trò hai người chuyển sang anh – em, cũng không quá khó để Hà Phương thay đổi cách xưng hô này vì Duy Linh rất trẻ. Hai vợ chồng tâm đầu ý hợp, từ chuyện ăn uống đến đến cách nói chuyện, giao tiếp, bạn bè, hai người chưa bao giờ tỏ ra bất đồng quan điểm.
Hai vợ chồng tâm đầu ý hợp, từ chuyện ăn uống đến đến cách nói chuyện, giao tiếp, bạn bè, hai người chưa bao giờ tỏ ra bất đồng quan điểm.
Đối với những cặp vợ chồng tưởng như hoàn hảo này chỉ cần một xung đột nhỏ là rạn nứt khó lành. Duy Linh khá cương trực trong công việc, nhưng lại biết chiều vợ, thậm chí ngay việc Hà Phương chưa muốn có con ngay anh cũng không phàn nàn và chấp thuận.
Thế nhưng anh lại không cho phép vợ đi chơi khuya và rượu bia (cũng bởi anh quá yêu Phương, không muốn thân con gái đi khuya, và uống rượu bia rất hại. Anh biết công việc của Linh thường xuyên phải dùng đến rượu, bia và đi lại nhiều. Làm du lịch vất vả là thế, nhưng vì chiều vợ nên anh để cho vợ làm những gì vợ thích, anh chỉ hạn chế những thứ không tốt cho cô thôi chứ không ngăn cấm.).
Hà Phương biết vậy nên 2 năm qua cô chưa bao giờ đi chơi khuya quá 12h đêm, chưa bao giờ rượu bia say xỉn cho dù là cơ quan có tiệc tùng gì.
Vậy mà lần này Duy Linh phải thức đến hơn 2h đêm chờ vợ, khi về mùi rượu nồng nặc từ người vợ… tiếng lè nhè, tiếng cười, khóc của cô vang khắp nhà. Nhưng anh không nói không rằng, đưa vợ vào phòng lau người, rửa mặt cho cô rồi ngồi chăm sóc cô cả đêm. Sáng hôm sau anh dậy sớm đi làm, đến tối về nhà anh vẫn không nói gì. Ngồi vào bàn ăn, anh ăn nhanh rồi rảo bước lên phòng.
Điều khiến Hà Phương không thể tin nổi là đêm đến anh mang chăn và gối ra phòng khách. Ban đầu Hà Phương định để đến tối nằm gần chồng sẽ âu yếm, xin lỗi chồng hi vọng anh sẽ tha lỗi. Nhưng chưa kịp làm gì thì cô nhận được sự lạnh lùng không tưởng của chồng.
Đã hơn 1 tuần rồi Duy Linh vẫn vậy, không một chút biến đổi. Hà Phương đã làm đủ mọi cách, từ xin lỗi đến giận hờn, rồi năn nỉ, có khi là cô mang va li về nhà mẹ đẻ mấy ngày anh cũng không ỏ ê, hỏi han. Thế là cô lại phải tự động quay về.
Hơn một tuần trôi qua, không thể chịu thêm được nữa, cô qua phòng khách kéo chăn, gối anh đang nằm, ôm chầm lấy anh khóc mếu "Chồng à vợ biết lỗi rồi, về phòng ngủ đi…". Nhưng vẫn không có tác dụng. Cô đành ngồi lại phòng nhìn anh ngủ đến sáng. Thấy vợ mắt sưng húp, thâm cuồng… ngồi im bên góc cửa anh mới nhẹ nhàng quay sang ôm vợ "chỉ một lần này thôi nhé! Không có lần thứ hai", thế rồi hai vợ chồng ôm nhau, nước mắt Hà Phương rơi ướt đẫm vai anh, suýt chút nữa thì anh muộn giờ lên lớp.