Trong cuộc đời mỗi người đàn ông luôn xuất hiện ba người phụ nữ. Vợ. Người tình. Hồng nhan tri kỷ.
Thế nào là Vợ? Vợ là người con gái mà đàn ông tình nguyện giao cả gia tài cho cô ấy cất giữ.
Thế nào là Người Tình? Người Tình là người con gái mà đàn ông hẹn hò vụng trộm với cô ấy và sợ Vợ phát hiện.
Thế nào là Hồng Nhan Tri Kỷ? Hồng Nhan Tri Kỷ là người con gái mà đàn ông có thể nói với cô ấy tất cả mọi bí mật kể cả điều mà đàn ông không thể nói được với Vợ hay Người Tình.
Tôi không phải vợ, cùng chẳng phải người tình của anh. Mà anh luôn gọi tôi bằng một cái tên thật đặc biệt "Hồng nhan tri kỉ."
Phải, là hồng nhan tri kỉ của ai đó là một việc hết sức bình thường. Một ai đó, khi nghe tôi nói tôi là hồng nhan tri kỷ của anh, ngoài mặt không có biểu hiện gì khác lạ. Nhưng tôi biết, đằng sau nụ cười kia, trong lòng họ đang âm thằm khinh bỉ, dò xét tôi bằng những từ ngữ khó nghe nhất. Đại loại như "Cái gì mà hồng nhan tri kỷ, muốn cướp chồng người khác còn giả bộ thanh cao này nọ.", "Cùng là phụ nữ là lại làm những điều xấu hổ như vậy." Tôi cười. Tôi không xấu hổ, cũng chẳng hối hận với những điều mình làm. Tôi không phải kẻ muốn phá hoại hạnh phúc gia đình của anh, tôi không muốn giữ anh là của riêng mình. Vậy tại sao tôi phải xấu hổ. Thế giới hơn 7 tỷ người này, một cái miệng của tôi không chống đỡ nổi, nên tôi chẳng phải để tâm xem người khác nghĩ về bản thân mình như thế nào.
Tôi quen anh từ một trang web trên mạng, lúc đầu cũng chẳng thân thiết gì. Có lẽ do trùng hợp tìm được người đồng cảm với những suy nghĩ của mình nên tôi trở thành hồng nhan tri kỷ của anh từ lúc nào không biết. Cũng giống như anh cũng là hồng nhan tri kỷ của tôi vậy. Người ta vốn cứ tưởng phụ nữ mới là người nhiều tâm sự, mới cần được sẻ chia nỗi lòng. Nhưng đàn ông đâu phải là không có. Hay chăng là họ đã giấu ở một nơi quá kĩ hoặc đem cho ai đó giữ hộ nên ta không biết mà thôi. Đối với họ, Vợ là một ngôi nhà, là một bến cảng mang cho trái tim nông nổi sự vỗ về an ủi. Người Tình là gánh nặng của ngôi nhà, chẳng qua chưa đến nỗi vạn bất đắc kỷ, đàn ông không muốn vứt bỏ. Hồng Nhan Tri Kỷ là vật tô điểm cho ngôi nhà, không có cô ấy họ không thấy cô đơn, nhưng anh ta sẽ cảm thấy cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Mỗi một năm, tôi sẽ chẳng gặp anh quá 5 lần. Nếu tâm trạng của anh không vui đến cực điểm, anh mới lười nhác gọi cho tôi. Nghe giọng của anh qua điện thoại, tôi có thể nhận ra, anh lúc đó cảm thấy như thế nào. Anh sẽ kể cho tôi nghe thằng bé nhà anh đã lớn thêm bao nhiêu, vợ anh thường cằn nhằn anh thế nào, cả việc ở công ty anh có bao nhiêu cô lúc nào cũng lượn qua lượn lại trước mặt khiến anh chán ghét. Còn tôi cũng sẽ nói cho anh những áp lực công việc và mệt mỏi trong cuộc sống hằng ngày. Những lúc như thế, có cảm giác tôi như trở lại những ngày xưa, bé xíu, không phải đeo lên mình bất cứ chiếc mặt nạ nào, cứ như vậy mà bộc lộ cảm xúc trước anh. Sẽ cười, sẽ khóc, sẽ đau đớn, sẽ có thể làm bất cứ điều gì mình muốn, không cần bận tâm đối phương nghĩ gì.
"Sao anh không để vợ mình trở thành hồng nhan tri kỷ"
"Đàn ông cũng có những bí mật của riêng mình không thể cho vợ biết. Khi đó rất cần hồng nhan tri kỷ."
Ai cũng có bí mật của riêng mình và cần tìm một nơi để cất giữ nó. Vợ không được. Người tình càng không. Vì thế mà xuất hiện hồng nhan tri kỷ.
Cuộc sống con người lắm bộn bề và bon chen, chúng ta có thể tìm được rất nhiều bạn nhưng tri kỷ thực sự liệu có mấy người. Tri kỷ khi chưa xuất hiện sẽ cảm thấy không có cũng không sao. Nhưng một khi đã có, mất đi sẽ cảm thấy tiếc nuối và tổn thương biết chừng nào. Tôi và anh vô tình trở thành tri kỷ của nhau, vô tình bước lặng lẽ bên nhau trong cuộc sống. Mối quan hệ giữa một người đàn ông và một người phụ nữ đâu nhất thiết phải là yêu, phải thỏa mãn nhưng như cầu cuộc sống thường ngày. Chúng tôi đã yêu thương nhau theo một cách chỉ những người trong cuộc mới biết. Không phải tình yêu nam nữ, mà là tình yêu thương giữa con người với con người đồng cảm suy nghĩ với nhau.
Một ngày nào đó có thể vợ anh sẽ phát hiện ra sự tồn tại của tôi trong cuộc sống của anh. Chị có thể cũng sẽ giống như bao người hiểu lầm về tôi. Hoặc cũng có thể chị hiểu và chấp nhận những mối quan hệ của chồng mình. Tôi không biết. Đó là chuyện của tương lai. Nhưng tôi tin, anh sẽ không bao giờ buông tay chị để nắm lấy một bàn tay khác. Vì qua những câu chuyện của anh, có thể thấy tình cảm của hai người tốt đẹp như thế nào.
Và người yêu của tôi, anh có lẽ cũng sẽ có một hồng nhan tri kỷ ở đâu đó mà tôi không biết. Mà giờ này anh chắc đã nói đủ mọi tật xấu của tôi cho cô ấy nghe cũng nên. Tôi sẽ mỉm cười, sẽ vui vì anh tìm được cho mình một người bạn như thế.
Mỗi người rồi sẽ gặp một người vợ hoặc chồng, một người tình, một hồng nhan tri kỷ.
Và chúng hãy luôn trân trọng những gì mình đang có bạn nhé!