' Bất hạnh của phụ nữ nằm ở cái miệng của chính họ | Tạp Chí Phụ Nữ

Bất hạnh của phụ nữ nằm ở cái miệng của chính họ

Đó là lý do khiến phụ nữ trở nên bất hạnh. Không thể xuất hiện khái niệm hạnh phúc với một người luôn tâm niệm rằng mình không-hạnh-phúc.
Bất hạnh của phụ nữ, nằm ở cái miệng của chính họ. “Hạnh phúc ư, xa xỉ quá”, “Tình yêu sao, giả dối quá”, “Cuộc sống sao, cô đơn quá”... Và hàng tá những câu than vãn luôn có sẵn trong từ điển của một người phụ nữ. Họ đổ lỗi cho cấu tạo trái tim mềm yếu của tạo hóa tạo ra cho phụ nữ rồi đổ lỗi cho tất cả mọi bất hạnh trên đời đều xuất phát từ đó. Họ không nghĩ rằng, mình có thể mạnh mẽ. Vì thế, họ than nhiều hơn đàn ông.
Đó là lý do khiến phụ nữ trở nên bất hạnh. Không thể xuất hiện khái niệm hạnh phúc với một người luôn tâm niệm rằng mình không-hạnh-phúc.
"Cuộc đời thật bất công".
Là một chiêu so sánh ngầm của đa số phụ nữ, họ nhìn những thứ mà họ không có, nhìn những bộ quần áo sang trọng, nhìn những người đàn ông lịch lãm, nhìn những người phụ nữ quý phái khác rồi tặc lưỡi “đời thật bất công”.
Họ chỉ biết so sánh với những cái cao hơn mà không bao giờ chịu nhìn xuống những cái thấp hơn. Về những người đàn bà chỉ thèm có cái chỗ ngủ lúc đêm xuống, có cái áo không chắp vá để đi làm, có người đàn ông để dựa dẫm và có cái ăn cái mặc để chống chọi với sương gió bụi trần.
"Giá mà trời sinh tôi đẹp hơn, giàu hơn…"
Không, trời đâu có sinh người, cha mẹ sinh đấy chứ. Nhan sắc vốn là thứ không thuộc phạm trù của ước mong chỉ có tiền tài là nằm trong khả năng của sự cố gắng. Họ đổ lỗi cho nhan sắc kém mặn mà nên duyên tình lận đận. Nào có phải như thế, nếu tình yêu chỉ nảy nở bằng chữ sắc thì thứ tình đó liệu sẽ được bao lâu.
Họ than vãn trời sinh họ số nghèo nhưng họ chẳng chịu nổ lực để xóa nghèo, không lẽ họ nghĩ, ngồi một chỗ và than vãn thì tiếng than sẽ "chạm" đến trời cao và ban phép cho họ hết nghèo sao?
Nếu một ngày, bạn thực sự cảm thấy cô đơn và mềm yếu, hãy soi gương, nhìn vào mắt của chính mình và nói với mình rằng: "đừng lo, chỉ hôm nay nữa thôi, qua ngày mai, ta sẽ không mang sự ủ dột này về nhà nữa đâu".
Có một khái niệm, không biết là bị bỏ quên hay vốn không tồn tại trong đầu người phụ nữ “Nụ cười là trang sức lộng lẫy nhất và tự tin là bức nền vững chắc nhất đưa phụ nữ đến gần hơn với bến bờ của hạnh phúc.”Thay vì ở nhà và ca thán, hãy ra đường và tìm kiếm cơ hội. Thay vì soi gương rồi nhăn nhó, hãy đến với các mối quan hệ, hãy mở rộng lòng ra, hãy cười, hãy hạnh phúc vì phụ nữ đẹp nhất là lúc họ mỉm cười.
Đừng tự mình khỏa lấp những sức mạnh của bản thân mình, phụ nữ rất mạnh mẽ và sương gió cuộc đời, đau đớn tình đời, vấp váp sự đời và trắc trở dòng đời nào có là gì để có thể quật ngã được phụ nữ cơ chứ.
"Nếu một ngày, khi đường tình đứt quãng và người tình ra đi, hãy mỉm cười và nói với bản thân “ta là của một người tốt hơn thể.”
Nếu một ngày, khi sự nghiệp gặp phải khó khăn, hãy đặt tay lên ngực và tự nhủ 'hòn đá này sẽ khiến ta mạnh mẽ hơn thôi'.
Và nếu một ngày, bạn thực sự cảm thấy cô đơn và mềm yếu, hãy soi gương, nhìn vào mắt của chính mình và nói với mình rằng 'đừng lo, chỉ hôm nay nữa thôi, qua ngày mai, ta sẽ không mang sự ủ dột này về nhà nữa đâu'.
Mọi chuyện, đều có thể giải quyết, mọi con đường rồi sẽ có hướng ra. Số phận này ta không thể thay đổi nhưng ta có quyền tự thay đổi chính mình để vui vẻ với mọi sự an bài. Đừng than vãn, đừng để sự bất hạnh ở trên môi. Hãy mỉm cười, vì đôi môi chính là cánh cửa gần nhất đưa ta đến với hạnh phúc.
Vài nét về tác giả:
Bài của tôi xuất phát từ chữ "cảm"... Chữ của tôi xuất phát từ chữ "tâm"... Tôi không viết ra những lý thuyết sáo rỗng mà tôi viết dành cho những tâm hồn biết cảm thụ và lắng nghe. Với trăm ngàn khẩu vị khác nhau, tôi vẫn hy vọng món ăntinh thần của mình ĐỦ để chạm đến tim người thưởng thức.
Share on Google+

About Unknown